Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

QUE DIÊM


----- Thư đã chuyển tiếp ----
Từ: thanhtoai nguyen <thanhtoai_nguyen@yahoo.co.uk>
Tới:
Đã gửi 2:45 Thứ Năm, 18 tháng 4 2013
Chủ đề: QUE DIÊM


QUE DIÊM


Nó đang sống trong một nơi mà ánh sáng khó có thể vào được. Nó đang sống trong một hộp diêm. Nó là que diêm. Tuy vậy thỉnh thoảng nó cũng thấy ánh sáng xuất hiện và tiếp sau đó là một người bạn của nó được đem ra ngoài. Được đem ra ngoài đồng nghĩa với việc phải chết. Nhưng lạ thay từ trước đến bây giờ nó chưa hề nghe một tiếng oán giận hay than khóc của những người bạn được lấy ra khỏi hộp. Nó chỉ nghe tiếng cười trong niềm vui sướng và hạnh phúc của những người bạn ấy thôi. Nó có cảm nhận rằng những người bạn nó hạnh phúc vì được chết đi.

Rồi một ngày kia nó thấy ánh sáng xuất hiện. Một bàn tay nào đó nhẹ nhàng lấy nó ra rồi nâng nó lên cao. Sau đó nó nghe một âm thanh mà nó vẫn thường hay nghe mỗi khi có một người bạn được đem ra ngoài. Nó thấy toàn thân nó ấm dần lên. Năng lượng yêu thương đang tràn ngập trong lòng nó. Nó muốn hiến tặng tình yêu thương này một cách trọn vẹn.

Giờ đây nó là một ngọn lửa. Ngọn lửa của yêu thương. Và chỉ có giây phút này nó mới cảm nhận được hết ý nghĩa cuộc đời nó. Giây phút nó sắp chết đi.

Thời gian qua nó được sống. Nó sống trong sự lạnh giá và đen tối của hộp diêm. Tuy được sống nhưng nó cảm thấy như nó đã chết rồi. Bây giờ nó đang chết đi nhưng nó thấy sự sống trong nó mãnh liệt hơn bao giờ hết, bởi vì ngọn lửa yêu thương trong người nó đang dâng cao dần cao dần… Và nó chợt hiểu ra vì sao trước đây nó chỉ nghe tiếng cười hạnh phúc của những người bạn nó. Với nó. Một que diêm chết đi trong yêu thương là để được sống…


♦♦♦
Ánh sáng niềm tin

Một buổi tối tại sân vận động trường Los Angeles. Ông John Keller, một diễn giả nổi tiếng, được mời thuyết trình trước khoảng 100.000 người. Đang diễn thuyết, bỗng ông dừng lại, dõng dạc:

- Bây giờ xin các bạn đừng sợ. Tôi sắp cho tắt tất cả đèn trong sân vận động này.

Đèn tắt. Cả sân vận động chìm trong bóng tối âm u. Ông John Keller nói tiếp:

- Bây giờ, tôi đốt lên một que diêm. Những ai nhìn thấy lửa của que diêm đang cháy thì hãy hô to "Đã thấy".

Một que diêm được bật lên, cả sân vận động vang lên: "Đã thấy"

Sau khi đèn được bật sáng trở lại, ông John Keller giải thích:

- Ánh sáng của một hành động nhân ái dù bé nhỏ như một que diêm cũng sẽ chiếu sáng trong đêm tăm tối của nhân loại y như vậy.

Một lần nữa, tất cả đèn trong sân vận động lại được tắt. Một giọng nói vang lên:

- Tất cả những ai ở đây có mang theo diêm quẹt, xin hãy đốt cháy lên!
Bỗng chốc cả sân vận động rực sáng.


Ông John Keller kết luận:

- Tất cả chúng ta hợp lực cùng nhau có thể chiến thắng bóng tối, chiến tranh, khủng bố, cái ác và oán thù bằng những đốm sáng nhỏ của tình thương, sự tha thứ và lòng tốt của chúng ta.

Hòa bình không chỉ là môi trường sống vắng bóng của chiến tranh. Hòa bình không chỉ là cuộc sống chung im tiếng súng đạn, đôi khi con người làm khổ nhau, áp bức, bóc lột nhau mà không cần chiến tranh.

Cách tốt nhất để xây dựng hòa bình là tăng thêm thật nhiều những hành động yêu thương và hảo tâm với đồng loại. Những hành động yêu thương xuất phát từ lòng nhân hậu sẽ như ánh sáng nho nhỏ của một que diêm. Nhưng nếu mọi người cùng đốt lên những ánh sáng bé nhỏ, những hành động yêu thương sẽ có đủ sức mạnh để xua đuổi bóng tối của những khổ đau và tội ác.


Trần Bích Ngọc - Dịch từ internet
Nguồn :
http://chaobanmai.blogspot.com/2012/12/que-diem.html





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét