Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Tranh của Adolf Hitler


----- Thư đã chuyển tiếp ----
Từ: Duong Nguyen <nduong187@yahoo.com>
Tới: Duoc Si Saigon 1969 <DsSg1969@yahoogroups.com>
Cc: Ho can <hongoccan@yahoogroups.com>; Nhon ngoc Trang <ntrang@comcast.net>; Tuyet Lan Nguyen <dtlng127@ymail.com>; Vien t. Nguyen <nguyen4055@yahoo.com>; Quy N. Philpot <fredquyp81@yahoo.com>; Tran m. Tran <tranminhtran42@yahoo.com>; Van Lan Nguyen t. <vanart05@yahoo.com>; Phan Cư Dinh <phan.dinh72@yahoo.com.vn>
Đã gửi 22:57 Thứ Tư, 31 tháng 7 2013
Chủ đề: [HNC] Tranh của Adolf Hitler

 



Chàng trai vẽ những bức tranh này muốn được vào học ở  Học viện Mỹ thuật  (nước Áo)  và trở thành họa sĩ.
Ước vọng không thành của cậu đã mang đến cho
 thế giới  một ác mộng kinh hoàng, bi thương…
  
 
Chàng thanh niên ấy là ai ?.-  Chính là  Adolf Hitler.
 

 
 d
Bức tranh màu nước "Ngôi nhà với cây cầu bên dòng sông" vẽ năm 1910 của Adolf Hitler, một họa sĩ sống chật vật ở Vienna, Áo. Ảnh: DPA.
d
Hitler làm họa sĩ vài năm ở Áo, trước khi tham gia quân đội trong Thế chiến 1. Ảnh: DPA.
d
Bức họa Shot Mill - năm 1910. Ảnh: DPA.
d
Bức họa "Berglandschauft mi See" năm 1913. Ảnh: AP.
d
Nhà thờ Karlskirche ở Vienna. Mặc dù không ai biết Hitler có tất cả bao nhiêu tác phẩm, hiện còn 723 bức vẽ được cất giữ. Ảnh: AP.
d
Bức họa thể hiện tòa nhà cổ La Rotonde ở Vienna, được sử dụng như khu triển lãm quốc tế vào cuối thế kỷ 19. Ảnh: Getty.
d
Bức họa Farmstead. Ảnh: Getty.
d
Tranh nước về cặp tình nhân chèo thuyền trên hồ vẽ đầu những năm 1900. Ảnh: Getty.
d
Bức họa về một kho thóc ở Áo, đầu những năm 1900. Ảnh: Getty.
d
Bức tranh nước phong cảnh đầu những năm 1900. Ảnh: Getty.
d
Bức họa về một tòa nhà cổ kính ở Áo. Ảnh: Getty.
d
Cây cầu Hero và nhà thờ Karl, Vienna. Ảnh: Getty.
d
Bức họa miêu tả một khu phố cổ ở Vienna. Ảnh: Getty.
 
Chàng trai đã vẽ những bức tranh này muốn được vào học ở   Học viện Mỹ thuật Vienne, thủ đô nước Áo(Austria) đ trở thành họa sĩ.  Giá mà anh ta được nhận vào học, lịch sử thế giới hẳn đã thay đổi.
Người thanh niên ấy tên là Adolf Hitler
A young man's dream to be an artist was crushed when his application to enter a Fine arts academy was rejected.  His broken dream turned into a tragic nightmare for the world . . .
 
 Who painted these pictures?
The person who painted these pictures wanted to attend the Vienna Academy of Fine Arts and become famous as an artist.  If he had been accepted by the academy, world history would have been very different.
His name was Adolf Hitler
 







__._,_.___
Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (1)
Recent Activity:
.

__,_._,___


MỘT CHÚT TIN TỨC Về ĐỒNG TÍNH


Giáo Hoàng Phanxicô : «Tôi lấy tư cách gì để phán xét » quan hệ đồng tính ?

Giáo Hoàng Phanxic ô trong buổi họp báo ngày 29/07/2013.
Giáo Hoàng Phanxic ô trong buổi họp báo ngày 29/07/2013.
REUTERS/Luca Zennaro/Pool

Sáng ngày 29/07/2013, Giáo hoàng đã trở lại Ý. Trước khi đặt chân xuống thành Roma, Giáo hoàng đã có một cuộc họp báo trên chiếc máy bay đưa ngài trở về từ Đại hội giới trẻ Công giáo toàn quốc. Giáo hoàng Phanxicô không từ chối bất cứ một chủ đề nào và đã có những lời lẽ mạnh mẽ về quan hệ đồng giới, gây chú ý.

Thông tín viên Antoine-Marie Izoard tường trình từ Vatican,
" Trong vòng gần một tiếng rưỡi, Giáo hoàng Phanxicô không né tránh bất cứ câu hỏi nào của các phóng viên đi cùng, kể cả về các vấn đề gây tranh luận. Ông tâm sự không hề sợ hãi khi phát hiện ra vụ « Vatileaks », do người tiền nhiệm truyền lại. Đánh giá về Giáo hoàng Bênêđictô 16, Giáo hoàng đương nhiệm nhận xét ngài là « một vị trưởng thượng khiêm nhường và đầy minh triết ».
Được hỏi về tương lai của Ngân hàng Vatican, Giáo hoàng đã cam đoan là ông tin tưởng vào những người đang làm việc tại đấy và hiện đang chờ đợi các kết quả của cuộc điều tra.
Điều gây chú ý nhất trong cuộc phỏng vấn trong máy bay là các tuyên bố của Giáo hoàng về quan hệ đồng tính. Được hỏi về sự tồn tại của một lobby đồng tính tại Vatican, Giáo hoàng Phanxicô nói không biết đến hoạt động của họ. Về chủ đề này, ông nhấn mạnh đến lòng bác ái đối với những người có quan hệ đồng giới. Giáo hoàng Phanxicô đưa ra một nhận định mạnh và trực tiếp : « Nếu một người đồng giới có thiện ý tìm đến Chúa trời, tôi là ai mà phán xét họ ? ».
Giáo hoàng nói thêm : « Vấn đề không phải là ở chỗ có một thiên hướng (tình dục đồng giới). Vấn đề chính là lobby, vận động hành lang. Lobby chính trị, lobby cho Hội Tam Điểm… bất kể hình thức lobby nào. Người ta đã viết nhiều về các hoạt động lobby cho quan hệ đồng giới này. Theo tôi, làm lobby mới là chuyện nghiêm trọng nhất ». Bên cạnh phát biểu bất ngờ kể trên, điều không gây ngạc nhiên là Giáo hoàng Phanxicô không đưa ra tuyên bố cởi mở nào đối với việc phá thai, hôn nhân đồng giới hay việc bổ nhiệm nữ giới vào hàng giáo phẩm. "
Theo các nhà quan sát, thái độ cởi mở của một Giáo hoàng đối với quan hệ đồng giới như kể trên là chưa từng có trong lịch sử Công giáo, cho dù ông cũng lên án các « vận động hành lang » của những người đồng tính và không hề thay đổi học thuyết chính thống của Giáo hội. Ông Flavio Romani, chủ tịch một trong các hiệp hội gay chủ yếu của Ý – Arcigay – nhận xét, lần đầu tiên một thông điệp cởi mở như vậy được một Giáo hoàng đưa ra.
Lời lẽ của Giáo hoàng Phanxicô về người đồng tính đươc nhiều hiệp hội cấp tiến Hoa Kỳ ca ngợi. Catholics United, một hiệp hội Công giáo nổi tiếng vì các chỉ trích Giáo hội, khẳng định đây là « một bước đi đúng hướng ».
Hiện tại, tồn tại một thực tế, nhưng không ai nói ra. Đó là trong lòng quốc gia Vatican nhỏ bé nhiều chức sắc cũng như tín hữu Công giáo là người đồng tính. Một bộ phận Giáo hội muốn có sự thay đổi trong vấn đề quan hệ đồng giới. Không chỉ các phong trào cấp tiến cánh tả và các hiệp hội Ki tô giáo đồng giới, mà nhiều giám mục, hồng y, trong những năm gần đây đã biểu lộ sự tôn trọng nhiều hơn đối với những người đồng giới

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

TIÊN CỜ TRONG THÂM SƠN


N2T

Vương Cơ Tân là một cao thủ đánh cờ tướng, một hôm ông ta bị lạc đường trong thâm sơn nên ở tạm trong nhà vợ chồng cô tẩu. Nửa đêm, ông ta nghe tiếng nói chuyện của đôi vợ chồng đang đánh cờ tướng thì phát hiện nghệ thuật đánh cờ của họ rất cao thâm, thế là cao thủ đánh cờ vội nhảy xuống giường xin hai người dạy mình đánh cờ.
Qua một đêm học tập Vương Cơ Tân cảm thấy nghệ thuật đánh cờ của mình tiến bộ thần tốc, kỷ xảo đánh cờ đã đạt đến mức thần kỳ của nó, ông ta cảm thấy kỳ lạ.
Trời chưa sáng, Vương Cơ Tân cáo biệt hai người, ông ta cúi mình rất sâu lạy hai người, nhưng khi ông ta ngẫng đầu lên thì không thấy hai người đâu cả, ngay cả mái nhà tranh mà ông ta ở tạm cũng không thấy luôn.
Sau này Vương Cơ Tân mới biết mình gặp được hai vị tiên cờ.
(Đường, “Tập dị ký”)

Suy tư:
Trong cuộc sống có những người gặp được cơ duyên với các bậc kỳ tài trong thiên hạ: có người may mắn gặp được sư phụ giỏi và trở thành đệ từ nổi tiếng trong giang hồ; có người có duyên gặp được thầy thuốc giỏi khi bệnh thập tử nhất sinh; có người có cơ may học được những kỷ thuật đánh cờ tuyệt diệu.v.v...người ta gọi những may mắn đó là những cơ duyên, cơ may...
Trong đời sống của người Ki-tô hữu thường gặp nhiều cơ duyên may mắn, từ khi sinh ra trở thành con cái của Thiên Chúa qua bí tích Rửa Tội, cho đến khi nhắm mắt lìa đời họ cũng có được cơ hội đón nhận phép lành tình yêu của Thiên Chúa qua bí tích Xức Dầu Thánh, và trong cuộc đời của họ, Thiên Chúa đã tuôn đổ rất nhiều hồng ân của Ngài cho họ, để họ nắm bắt cơ may ấy để trở thành con người được Thiên Chúa yêu thương cách đặc biệt, trở thành người hữu dụng cho xã hội và cho Giáo Hội.
Câu chuyện huyền thoại dã sử trên đây kể chuyện Vương Cơ Tân may mắn được gặp hai ông tiên đánh cờ giỏi dạy dỗ, nên trở thành người đánh cờ giỏi,.
Người Ki-tô hữu được Đức Chúa Thánh Thần trực tiếp dạy dỗ là chuyện có thật, chính Ngài đã dạy họ cách sống làm người Ki-tô hữu trong thế gian và cách đón nhận ơn sủng của Chúa cách hiệu quả, để họ sống làm chứng nhân cho Đức Chúa Giê-su trong cuộc sống của họ.
--------------
http://jmtaiby.blogspot.com
http://www.vietcatholic.net/nhantai
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

3 triệu tín đồ đón Giáo hoàng trong ngày cuối tại Brazil



 




 
3 triệu tín đồ đón Giáo hoàng trong ngày cuối tại Brazil

 - Trong ngày cuối cùng của Ngày thanh niên thế giới tại Brazil, khoảng 3 triệu tín đồ đã đổ về bãi biển Copacabana để chào đón Giáo hoàng Francis. Phát biểu trước các giám mục, Giáo hoàng đã có những lý giải rất trực diện về việc nhiều tín đồ Công giáo bỏ đạo.
Những giờ cuối cùng của người đứng đầu tòa thánh Vatican tại Brazil được đánh dấu bởi sự chào đón nồng nhiệt đến khó tin. Cho đến khi chiếc xe mui trần của Giáo hoàng lên tới sân khấu để làm lễ cầu kinh tối qua theo giờ địa phương, phía sau của chiếc xe được chất đầy áo thi đấu của các đội bóng, cờ và hoa được tung lên bởi những tín đồ dọc hai bên đường. 
Hàng triệu tín đồ đổ về bãi biển Copacabana chờ bài diễn thuyết của Giáo hoàng
"Tôi đang sung sướng run lên đây, hãy nhìn xem bạn có thể thấy Ngài ấy rõ thế nào", Fiorella Dias, một tín đồ 16 tuổi người Brazil nhảy lên trong sung sướng trong lúc xem lại đoạn clip ghi khoảnh khắc Giáo hoàng đi qua. "Tôi phải gọi điện cho mẹ tôi thôi!".
Buổi lễ trên đã thu hút khoảng 3 triệu tín đồ với hàng rừng cờ quạt phủ kín cả bờ biển Copacabana dài tới 4 km, trong đêm cuối của sự kiện Ngày thanh niên thế giới.
Buổi cầu kinh trong tối thứ 7 khép lại một ngày hoạt động bận rộn của người đứng đầu Vatican. Trong bài phát biểu dài nhất và quan trọng nhất kể từ sau khi được bầu chọn, Giáo hoàng Francis đã chỉ trích thẳng những thông điệp "trí tuệ" của nhà thờ.
Phát biểu trước các giám mục Brazil, Giáo hoàng khẳng định những tín đồ Công giáo bình thường đơn giản là không hiểu được những ý tưởng cao siêu, và họ cần nghe những thông điệp đơn giản hơn về sự yêu thương, tha thứ và nhân từ, vốn là cốt lõi trong niềm tin của Công giáo.
"Nhiều thời điểm chúng ta mất đi những con người bởi họ không hiểu những gì chúng ta đang nói, bởi chúng ta đã quên ngôn ngữ của sự đơn giản và dung nạp sự trí tuệ xa lạ với những tín đồ của chúng ta", Giáo hoàng nói.
Trong bài phát biểu phác thảo quan niệm của mình về nhà thờ, Giáo hoàng đã yêu cầu các linh mục tự vấn xem vì sao hàng trăm nghìn tín đồ từ bỏ Công giáo để đi theo đạo Tin lành hay Chính thống giáo, vốn đang ngày càng phát triển trong các thập niên gần đây tại Brazil, nhất là tại các khu ổ chuột.
Để giải thích cho điều này, Giáo hoàng Francis đã thẳng thẳn nhận định: "Có lẽ nhà thờ đang tỏ ra quá yếu đuối, quá xa rời các nhu cầu của mọi người, quá nghèo để phản ứng trước những mối lo ngại, quá lạnh lùng, hay quá bận tâm tới chính mình, có lẽ họ đã trở thành tù nhân của chính những công thức khô cứng của mình.
Có lẽ thế giới dường như đang khiến nhà thờ trở thành một di sản của quá khứ, không phù hợp với những câu hỏi mới. Có lẽ nhà thờ chỉ có thể nói cho những người vị thành niên mà không phải những ai đã trưởng thành", người đứng đầu Vatican nói.
Và Giáo hoàng kêu gọi: "Chúng ta không thể đóng cửa bản thân trong giáo phận của mình, trong cộng đồng của mình trong khi quá nhiều người đang chờ đợi chân lý".
Trước đó, Giáo hoàng cũng đã gây chú ý khi khẳng định việc ủng hộ các cuộc biểu tình chống nạn tham nhũng tại Brazil, một sự "phá cách" rõ rệt so với xu hướng không can dự vào chuyện chính trị của nhà thờ trước đây.
"Những người trẻ tuổi trên đường phố là những người muốn trở thành tác nhân của sự thay đổi. Đừng để nhứng người khác trở thành tác nhân của thay đổi. Hãy cứ vượt qua sự thờ ơ và cho thấy phản ứng của nhà thờ trước các vấn đề chính trì và xã hội đang xảy ra ở khắp nơi trên thế giới".

Một số hình ảnh "biển người" chào đón Giáo hoàng tại Brazil ngày 27/7
Ngay từ sáng, nhiều người đã ra bãi biển chờ đến buổi lễ trong tối 27/7

Rất nhiều lều, trại được dựng lên



Giáo hoàng trong buổi lễ tại nhà hát lớn ở Rio

Giáo hoàng gặp gỡ các thổ dân


Các Giám mục chào đón Giáo hoàng tại Nhà thờ lớn Rio


Một giám mục xem đoạn clip chào đón Giáo hoàng

Giáo hoàng Francis diễn thuyết


Bãi biển Copacabana trong đêm

Giáo hoàng diễn thuyết trước hàng triệu tín đồ





__._,_.___
Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (1)
Recent Activity:
.

__,_._,___


Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Vì sao tôi theo đạo Công giáo.


----- Thư đã chuyển tiếp ----
Từ: nguyen viep <huan_kiengquynhanh@yahoo.com>
Tới: "hongoccan@yahoogroups.com" <hongoccan@yahoogroups.com>
Đã gửi 0:08 Thứ Hai, 29 tháng 7 2013
Chủ đề: Về: [HNC] Fw: Vì sao tôi theo đạo Công giáo.

 

Rất tiếc vì tôi đã từng đi lễ CN tại nhà thờ Saint Jane Franches , đã theo học Khoá Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đình tại Toronto năm 2006 nhưng không được nghe nhắc tới trường hợp được ơn chữa lành và theo Chúa đặc biệt này .Chính tại đi lễ tại nhà thờ này vào đầu mùa đông năm ấy mà bà xã tôi bị cảm cúm nặng vì chỗ dậu xe quá xa ( cũng tại đi muộn , hết chỗ đậu xe gần ) . Xin gửi vài hình ccác bạn coi cho vui nhé . HNViệp


Từ: Hoan Vu <vubahoan05@yahoo.com>
Tới: "hongoccan@yahoogroups.com" <hongoccan@yahoogroups.com>
Đã gửi 11:35 Thứ Bảy, 27 tháng 7 2013

Chủ đề: [HNC] Fw: Vì sao tôi theo đạo Công giáo.



Những người quen thân tôi đều biết rằng tôi là người mới làm lễ quy y theo Đạo Phật cách đây khoảng hơn 2 năm. Nói là theo Đạo Phật nhưng thật ra tôi yêu mến và cảm thấy gần gũi với Đức Quan Thế Âm Bồ Tát nhiều hơn và cũng nhờ vậy mà cuộc sống của tôi đã trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn những năm về trước, vì tôi cảm nhận được sự khác biệt giữa một cuộc sống có Đạo của ngày hôm nay và đời sống không có Đạo của ngày hôm qua.
Nhưng gần đây (cuối năm 2004) tôi và 2 đứa con tôi đã bắt đầu theo học chương trình giáo lý căn bản của Công Giáo tại Nhà Thờ Saint Jane Frances tại North York (Canada). Hai đứa con tôi, đứa con trai 17 tuổi và đứa con gái 14 tuổi đã được rửa tội hôm lễ Phục Sinh ngày 26/3/2005. Còn tôi thì chuẩn bị về Việt Nam rửa tội vào tháng 8/2005.
Lý do tôi về Việt Nam rửa tội là vì dòng họ nội ngoại 2 bên nhà tôi từ bao đời nay, tôi là người đầu tiên theo đạo Công Giáo. Vì thế tôi muốn nhân cơ hội này đưa cả nhà tôi ở đây về VN để giới thiệu cho gia đình 2 bên biết thêm về Thiên Chúa và ước nguyện rằng cơ hội này sẽ là ngọn Lửa thiêng soi sáng tất cả mỗi tấm lòng mọi người trong gia đình và là chiếc cầu nối liền giữa gia đình tôi cùng Thiên Chúa.
Có rất nhiều người đã hơi ngạc nhiên vì tôi chỉ trong một thời gian ngắn đã tin chắc chắn vào Thiên Chúa và việc theo Đạo "ào ạt" của mọi thành phần trong gia đình chúng tôi, nên đã hỏi tôi rằng "nguyên nhân nào đã khiến chúng tôi có một dức tin mãnh liệt và chắc chắn vào Thiên Chúa như vậy? Chúng tôi đã thấy gì và đã cảm nhận được gì nơi Thiên Chúa? Có phải chăng chúng tôi đã miệt mài đi tìm Chúa bấy lâu nay và ngày hôm nay chúng tôi đã tìm gặp Ngài hay là chính Ngài đã tìm gặp chúng tôi, những con chiên thất lạc tự bao đời."
Đọc hồi nãy tới chừ mà chẳng nghe tôi nhắc tới chữ "chồng", chắc các bạn nghĩ rằng tôi là "single mom" hả? Không phải đâu, cũng may còn có một người chịu khó lấy tôi làm vợ nên tôi cũng có chồng như ai, nhưng khổ nỗi là khi lấy nhau thì ổng mạnh ù và 4 năm nay thì ổng bịnh triền miên đau khổ, bịnh té lên, té xuống, bịnh đến nỗi mà nhìn lên trời chẳng thấy trời, nhìn xuống đất không thấy đất, nhìn chung quanh chẳng thấy ai và nhìn lại chồng mình cũng chỉ thấy có bịnh mà thôi. Đúng là bịnh đến độ không còn thấy trời trăng mây gió gì cả, mà đâu phải mấy cái bịnh tầm thường như đau đầu, sổ mũi mỗi mùa, mỗi năm vẫn thường xảy ra ở cái xứ lá phong này, mà là bịnh ung thư gan ngặt nghèo mà ai nghe tới cũng rùng mình rởn tóc gáy. Ai đã mang vào thân thì cơ hội sống được 5 năm chỉ có 5% mà thôi (theo cancer therapy guide xuất bản năm 2003). Nhưng cái khổ là chồng tôi đâu có phải chỉ bị ung thư gan 1 lần mà thôi đâu, chỉ trong vòng 3 năm rưỡi thôi, ổng đã bi bệnh ung thư gan tái phát đến 6 lần, tất cả là 9 cái khối u (tumors), cái lớn nhất là 13.5 cm và cái nhỏ nhất là 1.5cm.
Bệnh ung thư gan của chồng tôi tái phát lần thứ 6 vào cuối tháng 10 năm 2004. Khối u lần này phát triển rất nhanh và kỳ lạ: trong vòng 6 ngày mà phải ra vào phòng cấp cứu đến 4 lần. Sau nhiều lần thử nghiệm và xét nghiệm thì các Bác Sĩ tại bệnh viện Princes Margaret tại Toronto đã báo cho chúng tôi biết là "sorry nothing we can do". Khi biết bệnh không còn cách chữa trị, họ chuyển chồng tôi qua một Bác Sĩ khác để thí nghiệm một loại radiation mới ra đang còn trong thời kỳ thí nghiệm ở giai đoạn 1 (phase 1 clinical), nhưng người bác sĩ thực hiện cuộc thí nghiệm này đã đi vắng, 3 ngày sau mới trở lại bệnh viện. Vì thế chúng tôi phải về nhà chờ đợi 3 ngày sau sẽ trở vào bệnh viện cho họ thử thuốc.
Sau khi về đến nhà thì có một người bạn đem đến tặng cho chồng tôi một chai nước Thánh có hình Đức Mẹ Lộ Đức và có kể cho chúng tôi nghe sơ sơ về Đức Mẹ và từ đó do một sự đánh động vô cùng mãnh liệt đã dẫn đưa chúng tôi đến một quyết định không suy nghĩ là đi Lourdes ở bên Pháp để cầu nguyện với Đức Mẹ Lộ Đức (vì nếu có suy nghĩ thì không thể đi được, và đi có thể sẽ chết trên đường đi). Chỉ có một ngày đi, một ngày ở và một ngày về.
Chúng tôi chỉ có một ngày ở với Đức Mẹ mà may man thay lại đúng vào ngày lễ lớn mỗi năm chỉ tổ chức một lần của các người dân miền núi. Có 3 vị Hồng Y chủ lễ, hơn 100 Giám Mục và soeurs, khi chúng tôi lần mò ra tới hang đá (Grotto) nơi Đức Mẹ hiện ra thì người ta đã vây quanh và đầy nghẹt cả mọi nơi. Chúng tôi cố len lỏi một hồi mà chẳng tới đâu, quay đầu nhìn về hướng hang đá cũng không thể nhìn thấy tượng Đức Mẹ đâu cả. Trải qua bao nhiêu khó khăn muốn đến tận nơi để dâng lời cầu nguyện với Mẹ mà bây giờ đứng xa như vậy làm sao mà cầu nguyện với Mẹ được. Tôi buồn và thất vọng vô cùng nên nhìn về phía hang đá mà khấn rằng "Lạy Mẹ, chồng con bịnh hoạn từ xa đến đây tìm Mẹ mà bây giờ đứng xa quá không nhìn thấy Mẹ, xin Mẹ thương xót cho chồng con vào bên trong được không!".
Lạ lùng thay chưa đầy mấy phút sau thì bỗng một người đàn bà người Pháp đang giữ trật tự tại đó đến dắt chồng tôi vào bên trong và cho ngồi sau lưng các vị Giám Mục và đối diện với tượng Đức Mẹ nơi hang đá. Khi chồng tôi vào được bên trong thì tôi vui mừng lắm. Nhưng mừng chưa xong thì lại lo lắng vô cùng, vì chồng tôi sức khoẻ rất yếu nếu có việc gì ai lo cho ảnh đây! Vì thế chẳng còn cách nào khác hơn là tiếp tục cầu nguyện. Tôi lại tiếp tục thì thầm với Mẹ "Mẹ ơi! Mẹ cho con vào trong để con có thể nhìn thấy chồng con được không Mẹ ?."...
Chỉ vài phút sau thì lại có một người giữ trật tự dắt tôi vào bên trong khu Thánh Lễ có ghế ngồi đàng hoàng, tuy ở đây không gần chồng tôi lắm, nhưng nhìn từ xa tôi có thể thấy thấp thoáng bóng dáng của chồng tôi. Được như vậy đã là may lắm rồi, vì trong khu Thánh Lễ chỉ ưu tiên cho những bệnh nhân đi xe lăn và những người bệnh nằm trên băng ca hoặc những ai có bổn phận thi hành Thánh Lễ mà thôi. Vì số ghế chỉ có vài trăm mà số người lại đến mấy ngàn người. Sau khi xảy ra những việc nầy tôi mới thấy thế nào là sự mầu nhiệm của sự cầu nguyện và ngay lúc nầy lòng tôi đã cảm thấy gần gũi với Đức Mẹ và Chúa hơn bao giờ hết.
Tối hôm đó ngày 7/11/2004 cũng là tối cuối cùng tại Lộ Đức (Lourdes), tôi cứ lang thang quanh khu nhà thờ cầu nguyện và suy niệm về sự mầu nhiệm cuả đức tin và lòng thương xót mà Mẹ đã ban cho tất cả những ai đang khốn khổ mà có lòng tin đến đây cầu xin cùng Mẹ và nhất là lòng thương xót mà Mẹ đã ban cho tôi ngày hôm nay.
Trời đã bắt đầu vào mùa Đông, mà Lourdes là miền núi nên vào ban đêm trời lạnh dữ lắm, nhất là vào lúc nửa đêm. Nhìn quanh khuôn viên nhà Thờ rộng lớn bao la không còn một bóng người, nhìn lại hang đá nơi Đức Mẹ hiện ra chỉ còn lại một bà cụ già đang quỳ gối, hai tay lần chuỗi mân côi, bà dùng hai đầu gối già nua quỳ trên sàn đá lạnh buốt và lê từng bước nặng nề, chậm rãi nhưng cương quyết van xin một điều gì đó vô cùng thành khẩn và tự tin.
Nhìn vào Đức Tin của bà cụ, cõi lòng tôi tự nhiên lòng dâng một niềm tin mãnh liệt vô bờ bến và tôi tiến dần về phía hang đá dưới chân tượng Đức Mẹ, nơi chồng tôi đang cúi đầu, hai tay ôm lấy vách đá lòng sụt sùi dâng lời cầu nguyện. Tôi yên lặng một lát rồi đặt một tay lên vách đá và tay kia đặt trên đôi vai gầy guộc đang run run vì xúc động của chồng tôi, tôi vô cùng đau khổ và xót xa cho số phận của chồng tôi, cõi lòng tôi bỗng vỡ ra từng mảnh, những dòng nước mắt từ trong linh hồn tôi đang tuôn ra. Tôi như chìm vào một không gian vô tận và tôi bắt đầu cầu nguyện, những lời cầu nguyện bây giờ không phải bằng trí óc hay con tim mà là những lời cầu nguyện từ trong linh hồn đang hoà tan vào trong nước mắt dâng lên Mẹ.
"Mẹ ơi! chồng con đã bị bệnh quá ngặt nghèo đã không còn cách chữa trị, chúng con đến đây để cầu xin với Mẹ và chỉ biết một lòng cậy trông vào Mẹ mà thôi, xin Mẹ vì lòng xót thương cầu bầu cùng Chúa Giêsu cứu lấy chồng con, CUỘC ĐỜI CÒN LẠI, CON NGUYỆN XIN THEO MẸ " và đây chính là lời nguyện ước giữa tôi và Thiên Chúa.
Đến nửa đêm trời trở nên lạnh hơn, chúng tôi tạ ơn Mẹ ra về.
Trên đường về, chúng tôi ghé lại bên dòng suối mà năm xưa Đức Mẹ đã biến thành dòng nước thánh và đã chữa lành biết bao bệnh nhân có Đức Tin đến đây cầu xin cùng Mẹ. Chồng tôi đứng lại, dâng lời cầu nguyện và uống nguyên một chai nước thánh rồi đi thẳng một hơi về khách sạn mà không cần sự giúp đỡ của tôi, cái lưng cũng không còn khom khom như ngày hôm qua nữa. Tôi vô cùng kinh ngạc nhưng chẳng dám nói gì, cứ âm thầm quan sát mọi việc.
Thật đúng là "Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho" (Lc 9, 10) 
Chiều hôm đó khi về tới nhà tại Mississauga, Ontario, Canada, chồng tôi đang loay hoay đem bức tượng Đức Mẹ đặt trên bàn thờ, còn tôi đang lăng xăng sửa soạn bữa ăn tối thì ngay lúc đó đứa con trai của tôi chạy xuống ôm lấy vai tôi mà hỏi rằng "Mẹ ơi khi nào con rửa tội?".
Tôi kinh ngạc vô cùng vì cả nhà tôi chưa có ai học Giáo lý bao giờ và cũng chưa có ai nói với nó việc theo Đạo Công giáo. Tôi hơi sững sờ một chút nhưng trong lòng rộn rã một niềm vui vì tôi biết rằng ơn Chúa đang đổ xuống nhà tôi. Tôi quay lại và nói với con trai tôi rằng "Nếu con muốn được rửa tội để theo Chúa thì con phải đi học lớp giáo lý trước cái đã". Con tôi đồng ý và mấy hôm sau thì chúng tôi liên lạc với Cha Giuse Phạm Ngọc Tuấn, nhờ sự nhiệt tình và lòng thương mến đến gìa đình chúng tôi, cha đã sắp xếp mọi thứ và mấy tuần sau thì cả gia đình chúng tôi theo học khóa Giáo Lý vừa qua và 2 đứa con của tôi đã nhận Bí Tích rửa tội vào đêm Lễ Vọng phục Sinh ngày 26/3/2005.
Còn phần tôi như đã thưa ở trên, tôi phải "rán" mà dời lại đến tháng 8 về Việt Nam rửa tội, mục đích là đem Tin Mừng về chia sẻ cùng gia đình hai bên và với ước nguyện rằng, nhân cơ hội nầy Chúa sẽ thương xót mà đánh động mỗi tâm hồn trong gia đình hai bên và ước mong một ngày nào đó, những tâm hồn này sẽ quay về với Chúa. Tôi xin bạn hãy cầu nguyện cho gia đình tôi thật nhiều để những lời nguyện ước của tôi sẽ trở thành sự thật.
Mấy tháng nay gia đình chúng tôi đang sống trong mầu nhiệm của Đức Tin và hồng ân của Thiên Chúa, qua hình ảnh Đức Mẹ và sự mầu nhiệm của biến cố nầy tôi đã thấy gì nơi Thiên Chúa? Và cuộc đời tôi biến đổi ra sao?
Viết đến đây tôi lại nhớ đến một người bạn trong "Chương trình Thăng tiến Hôn nhân Gia đình" tuần vừa qua đã mời tôi đến dự một buổi họp mặt hàng tháng tại Liên Gia 12 và bài Thánh kinh được chia sẻ hôm đó lại là bài dụ ngôn nói về "Nước Hằng Sống" và Chúa đã ví "Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì chôn giấu laị, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy." (Mt 13, 44.)
Càng suy niệm tôi càng cảm thấy như đây là một lời nhắn nhủ mà Chúa đã dành riêng cho tôi, mà Mẹ là NGƯỜI đã âm thầm chỉ cho tôi kìa là Nước Hằng Sống và tôi phải làm gì để có được Nước Trời này đây ! Lạy Chúa, con thật chẳng có gì xứng đáng để bán, để mua, con chỉ có cuộc đời còn lại nầy và mỗi ngày trôi qua là một ngày con xin dâng lên Mẹ và Chúa.
Đến bây giờ thì bạn đã biết vì sao tôi theo Đạo Công Giáo rồi phải không?
Tôi kể lại câu chuyện nầy là để Vinh Danh và tạ ơn Đức Mẹ Lourdes, Người đã đưa tôi về với Chúa và cũng để cảm ơn:
Cha Giuse Phạm Ngọc Tuấn, người đã hướng dẫn và dìu dắt tôi qua những đoạn đường, những khúc quanh của cuộc hành trình đức tin mà lòng tôi nhiều khi như mơ hồ lạc mất Chúa.
Cảm ơn tất cả các anh chị em trong Chương Trình Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đình và nhất là anh chị em trong liên gia 10, đã cầu nguyện cho chúng tôi trong suốt thời gian qua.
Cảm ơn Thầy Lân, Thầy Hoàng và Soeur Hà đã hướng dẫn gia đình tôi qua lớp Giáo Lý khóa 2004-2005 và tất cả quý vị trong ban Mục Vụ Cộng Đoàn Việt Nam ở North York, Canada.
Và xin đặc biệt xin chân thành cảm ơn mẹ đỡ đầu Theresa-Maria T. Hương và nhất là anh Toản, người đã chia sẻ buồn vui mỗi ngày với chúng tôi và cũng là người đã dìu dắt 2 chúng tôi trong suốt hành trình chuyến đi Lourdes đầy nước mắt hồng ân nầy.
Maria Nguyễn Thị Xuân


--



--




__._,_.___
Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (2)
Recent Activity:
.

__,_._,___