Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Tìm Kiếm Nhan Thánh Chúa_♦




Tìm Kiếm Nhan Thánh Chúa
Trong cuốn sách tựa đề: "Tìm Kiếm Nhan Thánh Chúa", Cha William kể lại kinh nghiệm của ngài như sau:
Hồi đó tôi lên đường tới nhà tĩnh tâm Ghetsêmani ở Kentucky, hằng ngày tôi vừa đi bách bộ trong vườn và cầu nguyện. Dọc theo bức tường cao có một bức thảm hoa màu rất đẹp, gọi là hoa huệ sư tử. Sáng chiều tôi đều đi ngang qua trước thảm hoa và không khỏi ngạc nhiên trước sự thay đổi hằng ngày của loài hoa này. Mỗi buổi sáng khi mặt trời vừa ló dạng tỏa ánh bình minh trên vạn vật, các cánh hoa mở rộng hướng về thế giới bên ngoài. Chiều đến khi bóng hoàng hôn vừa hạ xuống trên núi đồi, các cánh hoa cũng từ từ khép lại trở về với mình trong suốt đêm dài.
Sự thay đổi nhịp nhàng đều đặn của loài hoa huệ sư tử quả là một bài suy gẫm rất sâu xa cho tôi, không những chỉ trong những ngày tĩnh tâm tại Ghetsêmani mà còn trong suốt cuộc đời tôi nữa.
♦♦♦
Về mặt thể xác, con người cần có thời giờ để làm việc và để giải trí, thì cũng cần có thời giờ để ăn uống, nghỉ ngơi, để bồi dưỡng sinh lực và lấy lại sức khỏe làm việc. Cũng một cách tương tự về mặt tinh thần, con người cần tạm đóng cửa với thế giới bên ngoài, dành thời giờ để trở về với chính mình trong sự lặng tĩnh, để tìm lại sự an bình nội tâm và nghị lực tinh thần để có thể chu toàn các sinh hoạt Chúa ủy thác cho.
Sự thinh lặng bên trong và bầu khí tĩnh mịch bên ngoài được coi như mảnh vườn tâm hồn khao khát tình yêu và tìm kiếm an bình. Nơi đây, sự cô độc của tâm hồn không phải là sa mạc khô cằn nắng cháy, nhưng sẽ nên như đất tốt trổ sinh hoa trái dồi dào.
Sự thanh tĩnh cũng được ví như mái nhà nơi nghỉ ngơi của tâm hồn bị xáo trộn và là điểm tựa cần thiết cho tâm hồn. Thế nhưng, sự thanh tĩnh và nơi cô tịnh không hẳn là chỗ mọi người đều ưa thích và muốn ở lại lâu giờ, bởi vì chúng ta thường dễ bị chi phối và dễ bị lôi kéo tìm những thỏa mãn mau qua.
Trái lại, sự thinh lặng mời gọi chúng ta trở về với nội tâm, đối diện với những khuyết điểm và đối phó với những hạn hẹp bởi bản tính yếu đuối của con người, chỉ những ai không trốn chạy chính mình, chỉ những ai có can đảm ở lại trong thinh lặng, lúc đó họ mới có thể tìm lại được con người thật của mình và gặp gỡ Ðấng đã phán hứa xưa rằng: "Ðừng sợ, Ta sẽ ở với con, và Ta sẽ dẫn đường chỉ lối cho con cả những khi con phải bước đi trong thung lũng đen tối nữa".
Chúa Giêsu tuy là Con Một Thiên Chúa và luôn sống trong sự kết hiệp mật thiết với Ðức Chúa Cha, thế nhưng sau một ngày giảng dạy, làm phép lạ chữa lành dân chúng, chiều đến Ngài thường giải tán cho dân chúng về và một mình lánh đi nơi vắng vẻ để cầu nguyện với Thiên Chúa Cha. Ngài còn khuyên bảo dân chúng rằng: "Khi cầu nguyện, các con hãy cứ vào phòng mình đóng cửa lại, kín đáo cầu xin cùng Chúa Cha các con, Ngài thấu suốt nơi bí ẩn sẽ ban thưởng cho".
 ♦♦♦
Lạy Chúa Giêsu, con cảm tạ Chúa đã dạy cho chúng con cách cầu nguyện và đã để lại cho chúng con tấm gương cầu nguyện, xin giúp chúng con biết can đảm thỉnh thoảng dừng lại để trở về với tâm hồn chúng con và trở về với Chúa, xin làm cho chúng con hiểu rằng, chỉ có lặng thầm mới có thể làm cho đời sống trở nên phong phú và hữu dụng, cũng như nhờ dòng suối lặng lẽ chảy âm thầm vào lòng đất mà thảo nguyên trở thành phì nhiêu tươi tốt. Amen.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét