Không
ồn ào, không xáo động, không bất ổn nhưng không bất động. Cõi lặng
trong tâm mỗi người đều có, tâm có lặng mới nhìn rõ sự vật, trí có lặng
mới thấy rõ căn nguyên, hồn có lặng thân xác mới năng động, xác có lặng
hồn mới sâu xa.
Sống
trong cõi lặng là lối sống của người biết sống chiều sâu cuộc sống,
biết hưởng tận nguồn thanh khiết của sự sống, biết cuộc đời hạnh phúc ở
tận ngọn nguồn chúc phúc và hết ý nghĩa cuộc sống. Lặng tìm thấy trong
ba giai đoạn, thấy, nhận và sống.
Giai đoạn Thấy:
Thấy
lặng giữa ồn ào huyên náo, như đang đi giữa phố đông chen chúc người
qua lại, lạc lối đi vào rừng cây tĩnh lặng. Như đang chỗ huyên náo bỗng
nghe lòng trống lặng. Thấy lặng ngay cuộc sống bộn bề, giây phút của
tĩnh lặng tuy ngắn ngủi nhưng khơi lên một ý thức dài lâu tiềm ẩn trong
cõi lặng. Giai đoạn cần thiết cho hạt mầm đang hé mở giữa ồn ào của rừng
cây ồn ào trước gió. Hạt mầm âm thầm hé lộ để triển nở rễ và nhú ngọn.
Hành trình của giai đoạn thấy nơi con người cũng giống vậy. Chẳng biết
tự lúc nào hạt giống âm thầm nảy lên, đôi khi vô tình giữa ồn ào huyên
náo con người đạp chết mầm non mới nhú, nhưng sự kỳ diệu của cuộc sống
vẫn âm thầm nảy nở, hết lần này đến lần khác, khiến con người không thể
dập tắt cõi lặng cho đến khi đón nhận. Thời gian lần hồi đón nhận của
con người tùy theo cách mỗi người thấy và tiếp nhận. Tình trạng này
giống như dụ ngôn Chúa Giêsu dùng để chỉ: Người gieo giống ra đi gieo
hạt, hạt rơi trên sỏi đá, hạt rơi trong bụi gai, hạt rơi bên vệ đường và
hạt rơi vào đất tốt. Người gieo hạt vẫn gieo cho đến khi tất cả đều đón
nhận từ đất tốt, cho dù đó là giai đoạn con người cuối cuộc đời trên
giường bệnh, trong lúc nghỉ hưu, trong lúc già nua. Kinh nghiệm cho
thấy, tuổi già là tuổi cõi lặng để thấy. Kinh nghiệm của thấy cho biết,
con người nên dừng lại giữa ồn ào huyên náo để tiến vào chiều sâu cuộc
sống.
Giai đoạn nhận:
Nhận
cõi lặng là giai đoạn con người tách dần ra khỏi bon chen, ồn ào, tranh
chấp của cuộc sống. Tuy tách biệt khỏi ồn ào nhưng vẫn hoạt động hiệu
quả vì bắt đầu biết tích lũy sức lực để đạt tới kết quả chiều sâu cuộc
sống. Nhận cõi lặng như đêm về nghỉ ngơi của ngày hành động, để cảm
nghiệm đầu tiên về sự chết đang ươm mầm sự sống, đêm về ươm mầm cho ngày
mới. Chúa Giêsu dùng một dụ ngôn khác để nói đến giai đoạn này, như
người đàn bà đem nắm men ủ vào trong ba đấu bột, như hạt cải bé nhỏ âm
thầm mọc lên cho đến khi trở thành đại thụ. Bắt đầu nhận là bắt đầu có
sự chuyển hóa dịch dần về phía hoàn thành. Cuộc sống con người cảm nhận
thấy sự khơi mào của hạnh phúc khi bắt đầu tách ra khỏi ràng buộc trần
thế. Kinh nghiệm dần dà lớn lên để thấy hạnh phúc không tùy thuộc vào
cái có mà phụ thuộc vào nhận thức cái mình đang là. Men của Tin Mừng đi
vào cuộc sống theo lối đó, như kinh nghiệm của Thánh Augustine cầu xin:
“xin cho con biết Chúa để con biết con”. Hạnh phúc được thực hiện khi
nhận biết được khởi đầu. Kinh nghiệm giai đoạn này không dừng lại được
vì đã qua giai đoạn thấy, như Chúa dùng ẩn dụ: “không ai thắp đèn rồi để
bên dưới cái thùng, mà đặt trên giá”. Con đường nhận làm tăng trưởng
hạnh phúc cuộc sống, cõi lặng phát sinh hiệu quả để thấy nhiều anh chị
em khác đang đau khổ giữa những thực hư, hiệu quả cũng bắt đầu sống tự
bản chất hạnh phúc không thể giữ cho riêng mình mà chia sẻ, thông hiệp.
Sự vật, của cải, địa vị, danh vọng, vẫn còn đó nhưng đã đổi hướng, không
cho mình mà cho người khác, trở nên phương tiện để thực thi cho người
khác đón nhận hạnh phúc.
Giai đoạn sống.
Con đường triết lý của chữ nhàn của Phương Đông đạt đến mục đích có thể diễn tả qua bài thơ Chongdan, của Tư Không Đồ:
“Ai đắm chìm trong im lặng
Kết vào bí mật của vạn vật
Say đắm trong hài hòa tột đỉnh
Bay bổng cùng hạc trên trời cao”
Đạt
tới cõi trời cao nhưng lại không thấy kết trái trong hoạt động, dường
như đó là một thực tại của cõi sống đã ra khỏi cuộc sống.
Sống
cõi lặng trong niềm tin Phục Sinh là đạt tới mục đích quan trọng của
đời sống của Tin Mừng. “Sống trong thế gian mà không thuộc về thế gian”.
Cõi lặng đạt tới là cõi không gì phiền muộn có thể gây sầu não. Đó là
một giai đoạn đáng mơ ước trong cuộc đời con người, Thánh Phao Lô cho
thấy kinh nghiệm về giai đoạn này: “Vui luôn trong niềm vui của Chúa”
bởi đang sống một mầu nhiệm lớn nhất trong đời sống: “không có gì có thể
tách ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, tù đày, giam cầm, đói khát
trần truồng, hiểm nguy” . Sống cõi lặng theo nghĩa Tin Mừng là cách
sống: “Không phải tôi sống mà chính Chúa Kitô sống trong tôi”. Kinh
nghiệm lớn lao này đã sinh hoa kết trái trong đời sống cho đến tột cùng,
đến tận ở tâm điểm, cho dù có làm gì được những gì lớn lao đi chăng nữa
vẫn tự nhủ ở điểm cuối cuộc đời: “Con chỉ là đầy tớ vô dụng, vô duyên,
bất tài”. Sống cõi lặng là sống “dồi dào sự sống phong phú của Chúa đã
mang đến. Sống dồi dào phong phú mà Thiên Chúa ban tặng sự sống và còn
làm cho nhiều người nhận ra dấu chứng sự sống cõi lặng ở nơi Thiên Chúa.
“Chúa đã làm cho tôi những điều trọng đại” và “linh hồn tôi ngợi khen
Thiên Chúa”. Cõi lặng Phục Sinh tiềm ẩn như Ngôi Mồ Trống, tĩnh mà dạt
dào sức sống, lặng mà hoạt động hiệu quả.
Lạy
Chúa, xin cho con biết sống cõi lặng trong Chúa, để sống hết chiều sâu ý
nghĩa cuộc đời mà Chúa ban tặng cho con và sống dồi dào phong phú cho
người khác.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét